Sunday, January 9, 2011

Norwegian wood

Về bộ phim, có lẽ đạo diễn và biên kịch đã chọn phải một cốt truyện quá sức mình. Một câu chuyện với tràn ngập các miêu tả tâm lý rắc rối và sâu sắc. Ngay từ khi biết câu chuyện sẽ được chuyển tải sang phim, mình đã rất muốn biết xem đạo diễn và diễn viên làm thế nào mà chuyển tải được ngần ấy tâm trạng, một cách trọn vẹn vào 1 bộ phim 2h đồng hồ, hay họ sẽ chọn cách khác để kể lại câu chuyện. Đã rất hi vọng vào một bộ phim gây shock cho mình.
Nhưng, đi xem về thì có thể nói 90% bộ phim làm mình thất vọng.
Một số tình tiết quan trọng bị loại bỏ.
- Không có cảnh Wantanabe và Midory ngồi trên sân thượng ngắm đám cháy nhà hàng xóm. (Có lẽ đây là bước ngoặt quan trọng nhất trong mối quan hệ của 2 nhân vật này.)
- Cũng không có cả mô tả về quãng đời của Gecko trước khi vào khu an dưỡng. (đùng 1 cái, Gecko nói với Wantanabe sau khi làm tình "cậu đã cho tôi những gì tôi mất 7 năm về trước", chưa đọc chuyện thì đố ai hiểu 7 năm trước của chị ý thế nào và chị ý mất gì).
Mình tự hỏi sao đạo diễn ko bắt đầu chuyện bằng chuyến bay của Wantanabe mà trên đó cậu đã nghe lại Norwegian wood của The Beatles - cánh cửa mở ra toàn bộ câu chuyện cũng là kí ức của Wantanabe. Đạo diễn có thể diễn tả thêm cuộc sống của Wantanabe vào thời điểm cậu lên chuyến bay đó, thế chẳng phải sẽ sáng tạo hơn là cứ cố kể 1 câu chuyện quá dài trong vòng 2h đồng hồ mà chẳng thêm thắt gì.
Nhưng phim không phải không có cái được của nó.
Quay phim xuất sắc, cảnh quay đẹp và giúp chuyển tải nội tâm rất tốt.
Thứ hai là cảnh Wantanabe ra sống ở hang, và khóc thét trước biển đến thiếp đi sau cái chết của Naoko. Đây cũng là cảnh quay cứu vãn bộ phim (đối với mình).
Người đọc chuyện rồi thì sẽ thấy phim quá nhạt so với chuyện. Còn người chưa đọc thì sẽ hô hố ha há như số đông khán giả hnay :(.
Về khán giả và không khí xung quanh, họ không thích bộ phim là một điều hoàn toàn có thể hiểu được, nhưng việc họ không thích mà cứ tiếp tục ngồi lại xem một thứ nhạt nhẽo và vô nghĩa, rồi cười hô hô ha ha mỗi khi có cảnh làm tình hay những đối thoại nghiêm túc nhắc đến chuyện đó thì là điều không thể hiểu. Việc họ cứ ngồi lại, vươn vai, rồi đập chân thình thịch xuống sàn cũng... không thiểu hiểu. Nhiều người đến rạp chỉ vì tò mò về một bộ phim với nhiều cảnh nóng là điều bình thường, nhưng nếu họ đến vì lý do đó thì chắc họ cũng phải thoả mãn được tò mò của bản thân tới 80%, thế sướng quá có đếch gì mà kêu chán nhỉ?
Thêm nữa, họ ko chỉ cười cảnh nóng, mà còn nhạo báng cả cảnh quay xuất sắc nhất phim (đối với mình) - khi Wantanabe khóc, gào thét, vật vã trước biển mùa đông đến thiếp đi sau cái chết của người yêu. Họ cười vì khi khóc anh ý chảy nước dãi mà chẳng thèm quệt đi! (khi người thân yêu nhất chết, không hiểu ai sẽ còn nhớ đến chuyện phải quệt nước dãi khi khóc?!).

Hi vọng sẽ có ai đó làm lại bộ phim sáng tạo hơn, và sẽ thành công. (nhưng chắc chẳng ai thử sức 1 lần nữa với một tác phẩm như thế đâu).
Anw, good day! :D

4 comments:

  1. vậy là đa số đều đánh giá phim ko thành công ;))

    ReplyDelete
  2. Kết lại là tớ vẫn thích bài hát cuối phim nhất :))

    ReplyDelete
  3. bài cuối phim là bài gì nhở? Có phải Norwegian wood ko? hôm tớ đi xem, hết phim cái là tắt máy chiếu luôn, ko thèm chiếu cả casting @_@

    ReplyDelete